Bánh cuốn Tây Hồ: 50 năm một hương vị
"Trong nước đã thực hiện các ca ghép thận, gan, tim, tới đây chúng tôi sẽ ghép dương vật. Đó không chỉ là điều trị mà còn là cuộc sống. Nhiều người vì tai nạn hoặc do bệnh lý nên bị mất dương vật, cần được ghép", tiến sĩ, bác sĩ Dương Đức Hùng, Giám đốc Bệnh viện hữu nghị Việt Đức, cho biết.Theo ông Hùng, có người khi còn nhỏ bị vật nuôi (chó) cắn mất "chim". Cũng có trường hợp phải phẫu thuật dương vật do bệnh lý. Ông Hùng chia sẻ, tại Bệnh viện hữu nghị Việt Đức, điều kiện về nhân lực, cơ sở hạ tầng và đặc biệt là công tác tổ chức đã sẵn sàng cho ghép tạng, bộ phận cơ thể người, với những ca ghép chưa từng thực hiện trong nước. "Chúng tôi chuẩn bị cho những ca mới như ghép ruột, ghép tụy, ghép dương vật, ghép tử cung. Sau khi có quy trình chuẩn, chúng tôi sẽ chuyển giao đến các bệnh viện khác, với mong muốn thêm nhiều người bệnh được cứu chữa", ông Hùng chia sẻ thêm.Ông Hùng cũng cho biết, mới đây nhất, chỉ trong 6 ngày (từ ngày 6 - 11.1.2025), với sự đồng thuận cao từ 4 gia đình bệnh nhân chết não hiến tạng, Bệnh viện hữu nghị Việt Đức đã ghép tạng thành công cho 15 người bệnh (4 bệnh nhân ghép tim; 1 bệnh nhân ghép đồng thời gan - thận; 3 bệnh nhân ghép gan, 7 bệnh nhân ghép thận).Cùng thời gian này, bệnh viện cũng tiến hành ghép theo kế hoạch cho 6 bệnh nhân ghép thận (từ người cho sống), tổng số là 21 trường hợp trong 1 tuần."Cả 4 gia đình có người thân chết não điều trị tại Bệnh viện hữu nghị Việt Đức đã bước qua nỗi đau mất mát để trao tặng cơ hội sống cho người khác. Những trái tim, những lá gan, quả thận đã được trao đi, tiếp tục hành trình mang lại sự sống. Sự đồng thuận của các gia đình không chỉ là minh chứng cho lòng nhân ái mà còn cho thấy nỗ lực vận động hiến tạng của bệnh viện", một bác sĩ chia sẻ.Đặc biệt, ông Hùng cho biết, trong các ca ghép, 1 bệnh nhân nam 63 tuổi (ở Nam Định) được ghép đồng thời gan, thận trên nền ung thư gan, xơ gan, suy thận độ 5.Trước đó, ngày 17.12.2019, trường hợp ghép gan, thận đồng thời lần đầu tiên tại Việt Nam cũng được thực hiện tại Bệnh viện hữu nghị Việt Đức.FPT hợp tác toàn diện với NVIDIA, cùng xây dựng nhà máy AI tại Việt Nam
Thạc sĩ - bác sĩ Tạ Quốc Hưng, Khoa Da liễu - Thẩm mỹ da, Bệnh viện Đại học Y Dược TP.HCM, cho biết ngày tết thói quen sinh hoạt thay đổi. Đây cũng là thời gian da dễ bị ảnh hưởng nhất. Có rất nhiều bệnh nhân sau tết da nhăn, mắt quầng thâm, mụn trứng cá hoành hành. Nguyên nhân là do ngày tết chúng ta thường ăn các thức ăn giàu chất béo, đồ ngọt khiến làn da đổ dầu nhiều hơn, hình thành nhân mụn, gây mụn trứng cá.Đặc biệt, khi bạn đi chơi xuân, quên sử dụng kem chống nắng gây bỏng nắng, sạm nám do tác động của tia cực tím.Để "cấp cứu" làn da sau tết, bác sĩ Hưng khuyến cáo bạn cần duy trì chăm sóc da như hằng ngày. Thứ nhất, vật bất ly thân bạn không được quên sử dụng kem chống nắng. Bạn nên sử dụng kem chống nắng trước 30 phút khi đi ra ngoài, bôi dặm kem chống nắng sau 2 - 3 tiếng. Nên chọn kem chống nắng có chỉ số SPF từ 30 trở lên, chống được cả tia UVA và UVB. Nếu có tắm biển hoặc hồ bơi, nên chọn loại kem có thêm tính chống nước. Bên cạnh đó, nên che chắn bằng khẩu trang, kính mát, nón rộng vành khi đi ra ngoài trời.Thứ hai, dưỡng ẩm cho làn da. Đây là cách để giảm khô da, giảm tiết nhờn, bảo vệ làn da khỏi tình trạng ngứa ngáy, mất nước.Bác sĩ Hưng cho biết nếu khu vực có khí hậu lạnh, việc giữ ẩm cho da càng quan trọng. Thời tiết lạnh làm da khô, kích thích bã nhờn dưới da, bong tróc vảy sừng, vảy sừng này có thể gây viêm nang mụn ẩn, gây mụn viêm. Hàng rào bảo vệ da khô thì cũng dị nguyên có thể xâm nhập vào da gây ngứa ngáy, mụn nước cho da. Bạn có thể sử dụng các loại cream, lotion…Thứ ba, tẩy tế bào chết. Tẩy trang và rửa mặt sạch sau khi đi chơi. Bước chăm sóc này để tránh hiện tượng bít tắc lỗ chân lông gây mụn trứng cá. Thứ tư, bạn cần uống đủ nước để dưỡng ẩm từ bên trong. Mỗi ngày bạn duy trì 2 lít nước/ngày, chia làm nhiều lần để cơ thể hấp thụ nước tốt hơn.Nếu bạn chỉ còn 2 - 3 ngày muốn làm đẹp làn da "cấp tốc", bác sĩ Hưng cho biết bạn có thể thực hiện liệu trình chăm sóc da nhẹ nhàng như sử dụng các liệu trình cung cấp vitamin cho da, đắp mặt nạ hoặc laser tác động sắc tố bề mặt da, giúp làn da dễ dàng hấp thụ vitamin hơn.Bạn nên tránh các liệu trình xâm lấn quá nặng cho da như peel sâu, lăn kim… khiến da bị tổn thương. Để duy trì làn da đẹp, bạn nên duy trì thói quen ăn nhiều rau xanh, trái cây, hạn chế chất béo, chất ngọt... sẽ giúp cơ thể loại bỏ những chất độc hại, giúp da sáng mịn, tươi tắn hơn.
Xứ dừa, niềm vui và nỗi nhớ
Ngày 28.1, ông Nguyễn Ngọc Bình (ngụ tổ 21, P.Chính Gián, Q.Thanh Khê, TP.Đà Nẵng) cho biết đã trả lại số tiền gần 10 triệu đồng nhặt được cho ông Phạm Văn Cư (56 tuổi, ngụ xã Duy Tân, H.Duy Xuyên, Quảng Nam).Trước đó, khoảng 11 giờ 30 ngày 24.1, ông Bình trên đường đi giao hàng về, dừng đèn đỏ ở khu vực cầu Hòa Xuân (Q.Cẩm Lệ, TP.Đà Nẵng) thì nhặt được gói giấy, bên trong có 9,9 triệu đồng.Ông Bình đứng chờ người đánh rơi tiền quay lại, nhưng không thấy.Qua kiểm tra, ông Bình thấy có 9,9 triệu đồng tiền mệnh giá 500.000 đồng và 200.000 đồng, tờ giấy gói còn ghi thông tin ngày công làm thợ xây nhưng không có tên người hay số điện thoại liên hệ.Ông Bình đoán đây là số tiền quan trọng của người lao động sau khi kết thúc công trình xây dựng, nếu mất toàn bộ công sức làm việc thì sẽ rất buồn, mất tết nên đã nhờ con trai (anh Nguyễn Ngọc Minh) đăng trên mạng xã hội tìm người đánh rơi tiền.Trong chiều cùng ngày, nhiều người liên hệ với anh Minh nhưng mô tả không đúng chi tiết số tiền nên anh không đồng ý trả lại.Ngoài những người nhận vơ, có anh Nguyễn Tuấn Anh (32 tuổi, ngụ xã Duy Tân), là cháu của ông Phạm Văn Cư. Anh này đọc được thông tin nên báo lại với ông Cư. Do ông Cư không dùng mạng xã hội và đã về quê ở Quảng Nam, nên nhờ anh Anh (còn đang ở TP.Đà Nẵng) liên hệ.Tuy nhiên, vì anh Anh không nói chính xác số tiền, nên anh Minh cũng từ chối trả. Sau đó, ông Cư trực tiếp liên hệ, mô tả đúng đặc điểm gói tiền, tờ giấy tính công nên gia đình ông Bình đã bàn giao đầy đủ tiền cho anh Anh.Trao đổi với PV Thanh Niên, ông Cư chia sẻ gia đình ông hoàn cảnh khó khăn, ra Đà Nẵng làm thợ xây, trung bình ngày công khoảng 300.000 đồng nhưng sức khỏe yếu nên không làm được thường xuyên. Số tiền 9,9 triệu đồng gồm 2 tháng công lao động cùng với 500.000 đồng được nhà thầu trả, thưởng tết tại khu vực cầu Hòa Xuân.Có được một khoản tiền trong lúc gia đình chưa có tiền trang trải tết, ông Cư vội vàng nhét gói tiền vào túi áo ấm, chạy về tới quê định đưa cho vợ mua sắm và chi phí cho 3 người con ăn học thì giật mình vì túi áo trống trơn.Người thợ hồ này vội vàng ngược QL1 gần 40 km quay lại những đoạn đường đã đi qua nhưng không tìm thấy gói tiền.Ông Cư thở dài kể lại với gia đình, xác định "mất tết". Đến chiều cùng ngày thì được cháu là anh Nguyễn Tuấn Anh báo tin vui trên mạng xã hội."Gia đình rất mừng trước lòng tốt của anh Bình, đã mang lại cho tôi cái tết tưởng chừng như đã mất, cả nhà vô cùng biết ơn gia đình anh Bình", ông Cư bày tỏ.Trong khi đó, hoàn cảnh gia đình ông Nguyễn Ngọc Bình cũng không mấy giá khả, bản thân ông làm công việc giao hàng (shipper), thu nhập khoảng 6 triệu đồng/tháng, vợ bán cà phê ở vỉa hè gần nhà, nuôi 2 người con. Ông Bình chia sẻ ông suy nghĩ đơn giản gói tiền rất quan trọng của người đánh rơi. Ông cũng vui lây khi mang lại niềm vui cho người thợ xây nghèo cùng cảnh ngộ lao động phổ thông như gia đình mình.
Trao đổi với Thanh Niên, ông Võ Thanh Sơn (54 tuổi) cha của cầu thủ Võ Minh Hiếu cho biết, gia đình ông có 2 người con, Hiếu là con trai duy nhất. Ông Sơn làm nghề thợ mộc nhưng bữa được bữa mất, còn vợ ở nhà làm nông nghiệp và nuôi bò. Ở đây, mùa nắng thì nóng, còn mùa mưa phải đi thuyền vì bị nước sông Trà bao quanh, nhìn từ trên cao xuống như một ốc đảo thu nhỏ.
Chuyện về hai bộ xương cá voi lớn nhất Việt Nam
Cô Lan dạy vật lý lớp chuyên văn của tôi ngày ấy thật sự rất đẹp, đẹp lắm ấy. Hồi đấy cô để tóc hơi xoăn, hôm thì cô để xõa xuống vai, đung đưa theo bước đi; hôm thì cô quấn tóc lên. Cổ cô trắng, đẹp.Tôi nhớ cô trang điểm nhẹ nhàng, nhìn rất tươi, lúc nào mắt cô cũng cười. Cô thường đi giày cao gót cỡ 10 cm mà toàn gót nhọn. Suốt mấy năm cấp 3, cô là cô giáo đẹp nhất trong mắt tôi.Khi cô mở lớp dạy nhảy ở trường, 1/3 lớp tôi rủ nhau đi học mỗi tuần 3 buổi chiều. Vì nhiều lý do, tôi và nhiều bạn không thể đi học nhảy ở lớp của cô, nhưng đám bạn tôi chơi thân đều đi học. Thế là vào mỗi giờ ra chơi, chúng tôi dạy lại nhau.Này là điệu foxtrot, quickstep chân phải nhanh như máy khâu… Này là điệu rock-and-roll tay xoay đều đẩy nhau xoay tròn… Này là điệu valse dặt dìu êm ái… Lớp toàn con gái ư? Không sao, có mấy đứa học bước chân nam, rồi chỉ cho mấy đứa khác. Không cần bật nhạc, chúng tôi thay nhau đếm nhịp: một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám. Hai, hai, ba, bốn, năm, sáu… Vui vẻ quên luôn cả thời gian.Rồi chuông vào lớp reo lên, chúng tôi giật mình khựng lại khi tiếng cô Lan vang lên ngoài cửa lớp: "Mấy đứa làm gì đấy? Học nhảy hả?". Cứ ngỡ cô sẽ trách móc gì đó, ai nấy chạy cuống lên về chỗ ngồi giả vờ nghiêm túc chuẩn bị học. Ngờ đâu cô gọi giật một bạn lại, rồi thong thả để cặp tài liệu đựng giáo án lên bàn giáo viên, lại thong thả bước xuống khỏi bục giảng đứng cạnh cô bạn đó. Cả lớp ngỡ ngàng khi cô bắt đầu tự mình hướng dẫn lại bước nhảy khi nãy của cô bạn nọ. Cứ thế, hai cô trò làm mẫu đủ các bước nhảy cơ bản của điệu valse trước lớp.Tất nhiên hôm ấy chúng tôi không học đủ thời lượng tiết học. Nhưng có hề gì, cô giáo hứa lần sau học bù, học đuổi, mà kịp thời gian thì sẽ lại hướng dẫn thêm một điệu nhảy nữa. Các khái niệm cơ bản về khiêu vũ của chúng tôi được mở đầu như thế, song song với các khái niệm vật lý khô khan.Cuối năm học lớp 12, khi chuẩn bị hồ sơ du học, tôi gặp cô để xin thư giới thiệu. Tính tôi nhát nên lúng túng, cô trêu tôi "học chùa" mấy điệu nhảy của cô mãi rồi còn gì. Rồi cô hẹn ngày đưa tôi tờ giấy cô nắn nót viết và ký tên, kèm theo lời dặn "đi sang Tây học thì nhớ học nhảy lại nhé, em có năng khiếu lắm đó". Những ngày học ở Pháp, bạn bè cùng xúm lại kể chuyện trường Ams, nhiều bạn trường khác đều ngạc nhiên vì sao chúng tôi có nhiều hoạt động vui thế, trong đó có học nhảy.Về sau, tôi cũng học khiêu vũ lại, học chung với một Amser mà sau này cùng tôi về chung một nhà. Thêm nhiều kỷ niệm đẹp và thơ, nhưng lâu lâu tôi vẫn nhớ về những bước nhảy đầu tiên tôi học từ cô giáo xinh đẹp mang tên một loài hoa duyên dáng hồi ấy, lòng thầm cảm ơn cô đã khiến cho những tháng năm học trò của chúng tôi tràn đầy niềm vui.Tôi mê nhảy từ rất lâu, mê đến mức nằm mơ cũng thấy việc đi học nhảy. Sau đó, tôi đi học nhảy với thầy Hiếu cua-rơ, thầy dạy thuần cổ điển. Tôi học được 9 tháng thì bắt đầu đi dạy nhảy lớp đầu tiên ở trường Hà Nội Amsterdam. Lúc đó là năm 1992.Việc tôi dạy nhảy cho học sinh trong trường cũng có người muốn cấm. Nhưng tôi đam mê nên không từ bỏ. Tôi dạy trên lớp học, dạy ở hành lang, dạy ở đường đi ra nhà tập thể thao… Thời điểm dạy ở trường, phải đợi các thầy cô bố trí xong các lớp học, còn phòng nào trống thì các bạn khiêu vũ lẳng lặng vào, im như cá vì bị kẹp giữa hai lớp học ở hai bên. Khó khăn là thế, khổ là thế mà các bạn ấy vẫn quyết tâm để học thì phải biết nhu cầu của học sinh lúc đó về khiêu vũ lớn như thế nào.Cô Nguyễn Thị Lan (giáo viên môn vật lý, Trường Hà Nội - Amsterdam)
